Lạc Bắc Thần tỉnh dậy là của năm ngày sau, nàng vừa tỉnh liền ngẩn người hai, ba canh giờ. Nàng bây giờ rất không tốt, trong lòng nhiều mối ngổn ngang, nàng làm cho Dạ Ca tổn thương như vậy, nàng hiểu lầm Dạ Ca như vậy, liệu bây giờ hối hận còn kịp không, còn Dạ Ca có hay không tha thứ cho cái suy nghĩ sai lệch của nàng...
"Lạc Bắc Thần..."
Lúc này, một âm thanh vang lên kéo nàng ra khỏi dòng suy nghĩ. Lạc Bắc Thần ngẩng đầu nhìn Ngân Vũ đang đi đến, nàng nghi hoặc, giờ này là canh ba, Vũ nhi không ngủ đến tẩm cung của nàng làm gì.
"Ngươi rốt cuộc cũng tỉnh rồi, Vô Song với Nguyệt Vân, Ninh Uyển ba muội ấy và mọi người mấy ngày nay rất lo cho ngươi." Ái Lạp Tư - Ngân Vũ bước đến ngồi xuống bên cạnh Lạc Bắc Thần nói, dù trên mặt vẫn bất động thanh sắc nhưng trong lòng thì buông xuống lo lắng, thở phào yên tâm, giờ này nàng đến cũng là vì muốn xem Lạc Bắc Thần ngủ có an ổn hay không, nhưng không ngờ là người này đã tỉnh lại, rồi còn ngồi trầm mặc, thờ thẫn suy tư.
"Ta luôn biết... vậy còn nàng không lo cho ta sao?" Lạc Bắc Thần gật đầu mềm mại nói, câu sau nàng nhìn Ngân Vũ bên cạnh ôn hòa hỏi.
"Rất nhiều người lo lắng cho ngươi, ta tất nhiên cũng không ngoại lệ." Ái Lạp Tư - Ngân Vũ bị Lạc Bắc Thần nhìn đến không biết làm sao, mặt hơi phiếm hồng bao quát nói.
"Vũ nhi?" Lạc Bắc Thần nhìn Ngân Vũ một hồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467628/quyen-3-chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.