Ngân Vũ sau khi tỉnh lại, thấy thân thể lưu rất nhiều dấu vết của người kia, bên dưới còn ẩn ẩn đau, nàng khẽ cắn môi mặt đỏ bừng lên, nhớ lại hôm qua thì xấu hổ muốn độn thổ, không biết mình bị làm sao mà phát ra mấy cái âm thanh phóng đãng đó, nói cho cùng cũng tại cái tên chết tiệt kia!
Sau khi cung nữ hầu hạ tắm rửa, thay y phục xong thì cũng đã qua giờ ngọ, Lạc Bắc Thần bước vào vừa đúng lúc nàng cũng định đi về tẩm cung của mình.
"Tham kiến bệ hạ." Cung nữ thấy Lạc Bắc Thần đi đến, lập tức quỳ xuống hành lễ.
"Các ngươi lui ra đi." Lạc Bắc Thần phất phất tay cho bọn họ lui ra.
Bọn cung nữ khom người theo hàng ra khỏi tẩm cung. Lạc Bắc Thần nhìn Ngân Vũ đang liếc mình, nàng cười cười bước đi đến dìu người kia đến giường, ôn nhu hỏi.
"Nàng có mệt không?"
"Ngươi còn hỏi?" Ái Lạp Tư - Ngân Vũ đẩy Lạc Bắc Thần ra, trừng mắt ai oán.
"Như thế nào? Tức giận ta sao?" Lạc Bắc Thần cười khẽ, tay vòng qua ôm eo Ngân Vũ kéo lại, cho nàng ngồi xuống trên đùi mình hỏi.
"Không rảnh để tức giận ngươi!" Ái Lạp Tư - Ngân Vũ hừ lạnh nói, bàn tay đẩy ra mặt người nào đó muốn chiếm tiện nghi.
"Vũ nhi ở trên giường vẫn luôn là thành thật nhất." Lạc Bắc Thần bắt lấy bàn tay nàng yêu thương hôn lên từng ngón tay, tựa tiếu phi tiếu nói.
"Lưu manh..." Ái Lạp Tư - Ngân Vũ nghe vậy sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-quoc-chi-tranh/2467625/quyen-3-chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.