Bỗng nghe Mộ Dung Phục đáp:
- Một ả họ Tần, một ả họ Nguyễn...
Mộ Dung Phục chưa nói hết câu, thì Vương phu nhân đã ngắt lời:
- Hừ! Hai con hồ ly tinh quấn quít với y một chỗ ư?
Mộ Dung Phục đáp:
- Còn một người đàn bà đã có chồng. Ðiệt nhi nghe họ kêu mụ bằng Chung phu nhân. Dường như mụ cũng ra ngoài để tìm con gái. Mụ Chung này là người nề nếp, không lộ vẻ sờm sì với Trấn Nam vương. Trấn Nam vương đối với mụ cũng rất lịch sự.
Vương phu nhân nói:
- Thế là nó đóng kịch. Nếu nó quả là người nền nếp thì phải ở xa nhau chứ sao lại chung động cùng một chỗ? Còn con tiện nhân thứ tư là ai?
Mộ Dung Phục đáp:
- Người thứ tư thì không phải hạng đê tiện, mà là chánh thất của Trấn Nam vương, tức Trấn Nam vương phi đó.
Ðoàn Dự cùng Vương phu nhân đồng thời giật mình kinh hãi.
Ðoàn Dự tự hỏi:
- Sao mẫu thân mình cũng đến đây?
Vương phu nhân cũng nghĩ thầm:
- Mụ này theo y đến đây tất có chuyện khả nghi.
Mộ Dung Phục cười nói:
- Cô mẫu thư tính xem có lạ không? Nhưng nếu nghĩ kỹ thì cũng chẳng có chi là lạ. Trấn Nam vương rời khỏi nước Ðại Lý đã hơn năm nay chưa về, mà đàn bà con gái Trung Nguyên lại đẹp như hoa. Cô mẫu đã vào bực dung nhan khuynh quốc, lại còn con hồ ly tinh Nguyễn Tinh Trúc, thế thì Trấn Nam vương phi yên tâm thế nào được.
Vương phu nhân hứ một tiếng, rồi mắng:
- Ngươi dám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1367051/chuong-145.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.