Ðoàn Chính Thuần giật mình biết rằng phía ngoài đã công thủ đến viện trợ cho mình. Y vừa nghĩ ngợi vừa thấy luồng từ sau lưng chuyền đến cánh tay rồi dẫn cả vào đầu ngón tay một tiếng, thần công "Nhất dương chỉ" đã phóng ra.
Mã phu nhân trúng chỉ ở dưới nách, rú lên một tiếng:
- Thật kinh khủng, ngã vật xuống giường.
Tiêu Phong thấy Ðoàn Chính Thuần đã kiềm chế được nhân vội rút tay ra.
Ðoàn Chính Thuần toan mở miệng tạ ơn, bỗng thấy cánh cửa mở ra, một người xồng xộc chạy vào cất tiếng hỏi:
- Tiểu Khang! Mình không cắt đứt được mối tình xưa thật ư? Sao mãi mà chưa thanh toán xong hắn?
Tiêu Phong đứng ngoài cửa sổ, vừa nhìn thấy người này thộn mặt ra. Trong khoảnh khắc, đầu óc ông nảy ra không nhiều nghi vấn, nhưng chớp mắt dường như ông đã tìm ra giải đáp.
Tiêu Phong đoán ra rằng:
- Hôm ấy ở trong rừng chanh, người vô tích, Mã phu nhân đem cây quạt của mình ra phao vu là công đến ăn cắp thư tín rồi vội vã bỏ rơi.
Ông tự nêu ra nhiều câu hỏi:
- Cây quạt này ở đâu ra?
- Nếu quả có người lấy cắp thì phải là người rất thân mình và người ấy là ai?
- Ta là người Khất Ðan, vụ đó rất bí mật, đã dấu nhẹm được ba mươi năm, sao đột nhiên lại phanh phui ra?
- A Châu cải trang làm Bạch Thế Kính đến trời cũng không biết. Mã phu nhân khám phá ra đươc?
Nguyên người lẻn vào phòng này chẳng phải ai xa lạ mà chính là pháp trưởng lão tại Cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-mach-than-kiem/1366943/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.