Anh Lạc sửng sốt, nhìn thanh kiếm một lúc lâu, quay đầu nhìn DiêmPhúc đang một lòng muốn chết trên đất, nàng hơi lui về phía sau. Nàngthậm chí còn chưa từng đả thương ai!
“Lời đồn trong Lục giới, nói sức mạnh của Thần tộc ta, vốn là từtrong huyết mạch, chỉ cần có thể ăn được thịt của Thần, sẽ có được Thầnlực! Hừ! Một lời đồn đãi không có chứng thực, vậy mà cũng có kẻ ngu xuẩn như thế, tự đến nộp mạng!” Nghiên Tịch nhìn về phía người đang nằm trên đất, mắt khẽ híp lại “Không phải ngươi muốn Tầm kiếm sao? Nêu như ngươi có Thần lực, sớm muộn cũng sẽ bị bọn người này thèm thuồng mà để mắttới, tầm kiếm, thứ ngươi tìm được chính là Thiên kiếm! Ngươi muốn làmThiên đế, thì phải trừng phạt thật tốt bọn dám can đảm mạo phạm Thần tộc này, để bọn chúng giác ngộ!”
Anh Lạc run lên, ý của tỷ ấy có nghĩa là, muốn tham gia Tầm kiếm,nhất định phải tự tay đâm Phúc thúc sao? Đây là đang ép nàng, ép nànggiết người! Nàng nhìn chằm chằm thanh kiếm kia, thật lâu sau cũng khôngdám cầm lấy.
Lời đồn kia nàng đã nghe thấy từ lâu, mặc dù biết chỉ là lời đồn,nhưng vẫn có vô số những người xấu, vì mục đích này mà đến Thần sơn.
Thần lực của nàng gần như bằng không, mục tiêu của bọn họ đương nhiên sẽ chuyển sang Tôn chủ! Đây là lí do mà Tôn chủ đối với mình có nhiềuhiềm khích như thế.
“Sao? Không dám à?” Nghịch Tịch hừ lạnh “Ngươi có can đảm nói muốn đi Tầm kiếm, lại không có đủ can đảm cầm lấy thanh kiếm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hoa-cam-ai/36001/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.