Đi ra khỏi Thần sơn, Anh Lạc đi Hoa Nhan sơn, nàng cũng không biếtmình đã quen Bách hoa yêu Hoa Linh lúc nào, chỉ nhớ khi lần đầu tiên gặp gỡ, Hoa Linh luôn mang vẻ thờ ơ chẳng để ý đến ai.
Ngọc Đế phạt Hoa Linh đến nhân gian để tu đủ ngàn vạn công đức nhằmbồi thường lại ngàn năm tu vi cho Rết tinh, đồng thời cũng rút lại lờinói sẽ bắt nàng hồn bay phách tán kia. Xem ra Mộ Tử Hân cũng không làmtrái lời hứa, thay Hoa Linh nói vài lời.
(Hoa Linh này là cái bạn không chịu thành tiên, còn giết Rết tinh ngàn năm – đã được nhắc tới ở chương 4 )
Nàng lấy việc dẫn chàng vào Bích Lạc cứu người, để đổi lấy đường sống cho Hoa Linh, cũng coi như là hợp tình hợp lý. Từ đây, hai giới Tiên –Thần sẽ chẳng còn thiếu thốn gì nhau, mà giữa nàng và Mộ Tử Hân, cũngchẳng còn nợ nần gì.
Chẳng qua là Hoa Linh lại không cảm thấy đây là chuyện lớn lao gì,mãi cho đến lúc rời khỏi Hoa Nhan sơn, điều duy nhất mà nàng ấy nhắc tới vẫn là chuyện ở nhân gian có thức ăn hay không?
Nàng ấy xem ăn uống như mạng sống, ngoài món ngon khắp thiên hạ,không thứ gì khác có thể xen vào mắt nàng. Ngay cả Mặc Hề luôn theo bêncạnh nàng ấy cũng thế, trong mắt nàng ấy, hắn cũng chỉ là đầu bếp củanàng mà thôi.
Hoa yêu vô tâm, không biết yêu là gì. Anh Lạc hiểu, Mặc Hề lại càngrõ ràng hơn. Chẳng qua hắn lại tình nguyện chờ, cho dù đã chờ đợi ngànvạn năm, vẫn cứ tiếp tục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hoa-cam-ai/35999/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.