Cảnh Hư Không được tạo nên từ một loại pháp thuật kì lạ. Khác với vực sâu Bích Lạc, Hư Không càng trống rỗng hơn, càng đen tối hơn rất nhiềulần. Nơi này không có một bóng người, ngay cả bản thân người ở bên trong cũng cảm thấy như mình không hề tồn tại.
Anh Lạc đột nhiên nhớ tới, nảng cũng đã từng đi vào vực sâu Bích Lạc, cũng tối đen như thế này, mặc dù nàng rất sợ, rất khủng hoảng nhưng vẫn còn có hi vọng. Cho dù bị khí âm tà thấm sâu đến tận xương nhưng tronglòng nàng vẫn vô cùng ấm áp. Ai có thể ngờ rằng, đây cũng chỉ là một thứ hi vọng xa vời rách nát. Điều này càng khiến nàng bật cười to thànhtiếng, máu lại nhỏ giọt tạo thành từng đóa sen, lan tràn vô hạn nơi HưKhông đen tối này.
Nàng lúc này đây, ngay cả lòng cũng đã lạnh lẽo, trái tim cũng đã chết.
Thôi, thôi, nàng đã mệt mỏi, đã quá chán ghét cuộc sống luôn bị người khác lợi dụng, bị người khác vứt bỏ lắm rồi. Cho dù có là Thần tộc thìđã sao, nàng cũng không thể cầm cự nổi nữa. Cứ để nàng vĩnh viễn ở nơiHư Không này đi, vĩnh viễn trống rỗng như nơi này vậy.
Ý thức giống như máu từ cơ thể nàng vậy, từng giọt từng giọt rời đi,nàng lại không hề cảm giác được chút đau đớn nào. Đau là cái gì? Nàngsắp quên mất rồi, hoặc là đã quên mất từ lâu rồi.
Trong đời nàng đã gặp rất nhiều chuyện, rất nhiều người, Nguyệt Nhiễm cũng tốt, Mộ Tử Hân cũng được. Cho tới bây giờ….cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hoa-cam-ai/3224788/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.