Trình Tiềm mới ra khỏi cốc hai bước, chợt nghiêng đầu, đưa tay bắt giữa không trung một cái. Có tiếng “Ối” vang lên, một cậu trai trẻ tuổi bụ bẫm rớt xuống từ trên thân đại thụ ngay cửa cốc. 
Người rơi xuống trước, bọc hành lý phía sau chậm hơn một bước, vừa vặn đập ngay đầu người này. Trong bọc hành lý chẳng biết có vật nặng gì, gõ vào đầu phát ra tiếng cộp oai phong, bị đập đến trợn mắt, ngã chổng vó ra sau, chưa ra trận đã chết mất rồi. 
Trình Tiềm: “…” 
Ngoại trừ cốc chủ, người trong cốc Minh Minh Trình Tiềm đều không biết —— thế nhưng loại phong cách riêng biệt một phái thế này, vừa nhìn đã biết xuất phát từ môn hạ Niên cốc chủ. 
Ngay khi hắn nhấc chân sắp đi, cậu trai trẻ hôn mê trong chốc lát đã tỉnh, mở mắt thấy Trình Tiềm, trên mặt cậu thiếu niên lộ rõ vui mừng, mặc đầu u một cục lớn, nhào tới dưới chân Trình Tiềm, hô lớn: “Tiền bối! Con ở đây đợi người cả đêm rồi, tiền bối!” 
Trình Tiềm cảm giác lời nói này thiếu tự nhiên, giống như hẹn nhau bỏ trốn, một tên cặn bã trong đó còn trễ hẹn. 
Hắn vội ho một tiếng: “Không cần khách khí… Khụ, cũng đừng gọi ta tiền bối.” 
Người trẻ tuổi kia sửng sốt: “Ơ, vậy Trình trưởng lão, con cũng muốn đi ra ngoài du lịch, xin trưởng lão cho con theo một đoạn… Ý, ‘Trưởng lão’ cũng không thích nghe ạ? Trình sư thúc! Không, con nhớ ra rồi! Trình… Trình… Trình sư phụ! Con cứ bái người làm thầy nha?” 
Trình Tiềm: “…” 
Mắt thấy người trẻ tuổi này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335980/quyen-3-chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.