Phía sau lưng đột nhiên mọc ra hai cái cánh —— dù cho đó là cái nhỏ vốn phải có, cũng như người cao lên thì xương cốt sẽ đau. Đại khái là nhỏ tìm không thấy Mộc Xuân chân nhân, tìm không được đại sư huynh vì chuyện xuất môn giày vò bận bịu, tìm không được tiểu sư đệ bận học môn quy, không còn ai nữa, mới lại đây túm ống quần nó khóc.
Trình Tiềm cầm cánh của Thuỷ Khanh, tỉ mỉ quan sát một lát. Nhìn thấy đôi cánh này không chê vào đâu được, có điều hơi giống cánh gà, không nén nổi mà lo lắng, chẳng may để sư phụ nhìn thấy, ông sẽ không kêu nhà bếp làm một tháng cánh gà nướng chứ?
“Không sao, đây là mẹ muội để lại cho muội.” Trình Tiềm ôm nhỏ không mấy thành thạo, không biết có phải ảo giác của nó không mà tiểu cô nương trong tay nhẹ đi không ít —— ít nhất không giống với vẻ ngoài mập mạp phúng phính của nhỏ.
Chẳng lẽ thân thể biến thành nửa chim, xương cốt sẽ nhẹ đi?
Thông thường yêu tu tu đến một mức độ, sẽ có thể hoá thành hình người, Trình Tiềm quét dọn Kinh lâu có nhìn thấy mấy quyển ghi chép có liên quan đến yêu tu, nhưng không có tác dụng gì nên nó chỉ vì hiếu kỳ mà nhặt vài quyển kỳ văn dị sự lật vài tờ.
Nếu Thuỷ Khanh là nửa người nửa yêu, như vậy trời sinh nhỏ đã có hai cơ thể người và yêu, chỉ không biết nhỏ có thể thu phóng tuỳ ý hay không.
Trình Tiềm để tiểu Thuỷ Khanh và mình mặt đối mặt, hết sức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335950/quyen-1-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.