Nghiêm Tranh Minh đi được một đoạn, lại nhớ ra gì đó, vòng trở lại, lấy trong tay áo ra một bọc bánh sữa, thái độ chán ghét mà đưa cho Trình Tiềm một cách kín đáo: “Cầm đi mà ăn, nhóc lùn không lớn.”
Trình Tiềm vui vẻ nhận lấy, không nói cảm ơn, chỉ tuỳ ý phẩy phẩy tay, ý bảo đối phương nhanh cút đi.
Hôm nay, nó đã xem xong cuốn phù chú nhập môn, ăn điểm tâm no, đột nhiên muốn đi quét dọn tầng dưới cùng của Kinh lâu một chút.
Tầng dưới cùng Kinh lâu như một nơi chứa đồ vứt đi, do lâu ngày không có ai đến, thời gian dài, bên trên đã phủ một tầng bụi. Trên các vách tường và các giá sách nơi khác đều có khắc phù chú phòng mọt và phòng nước, chỉ có tầng dưới cùng này cái gì cũng không có. Sâu mọt, giấy chiếc rơi lả tả khắp nơi, nội dung bên trong cũng rối ren không thống nhất, có sách dạy nấu ăn, có bí tịch chưng cất rượu, có dạy người ta chăm sóc hoa cỏ thế nào, thậm chí còn có một bản Xuân Cung đồ —— nam nhân trên trang sách đã bị mối mọt gặm mất nửa cái mông.
Đại khái Trình Tiềm bị đại sư huynh đầu độc lâu ngày, trong lúc vô ý thấy tầng dưới bẩn thỉu bừa bộn, cứ canh cánh trong lòng, cuối cùng nhịn không được quyết định vén tay áo lên thu dọn một chút.
Trong lần quét dọn này, Trình Tiềm đã quét ra một thu hoạch không tưởng được —— đằng sau một cái giá gỗ gãy, nó tìm thấy một bức tường viết đầy chữ nhỏ. Sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-hao/1335949/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.