Cùng lúc đó ở Lục gia, Lục Thành vừa về đến đầu tiên là nhìn về phía Tam đệ Lục Định, bởi vì ngược chiều ánh sáng nên hắn khẽ nheo mắt lại.
Nhị ca Lục Ngôn đang nấu cơm, muội muội thì chạy qua nhà nhị thúc chơi, bởi vậy việc chăm sóc A Nam rơi xuống trên vai Lục Định. Thiếu niên đang ngồi xổm bên cạnh như đang chờ con dê tiết sữa cho cháu trai, lời ít ý nhiều dùng ánh mắt nhìn huynh trưởng, "Không nhìn thấy."
Lục Định cảm thấy đại ca của mình sắp điên rồi.
Từ cô nương nói tháng này sẽ chuộc thân, đại ca muốn đi nhưng công việc ở vườn trái cây khiến huynh ấy không có cách nào hằng ngày qua bên Từ gia được, như vậy nên đại ca sai hắn đi ngã ba cửa phía đông của thôn Liễu Khê chờ, một khi nhìn thấy Từ cô nương trở về thì hắn sẽ biết. Nhưng tính tới hôm nay, Lục Định đã đi liên tục bốn ngày, buổi trưa ăn cơm sớm hơn nửa canh giờ để xuất phát, chờ cho đến mặt trời ngã về tây rồi mới trở về, bất luận Từ cô nương buổi sáng hay buổi trưa chuộc thân cũng đều sẽ về đến nhà trong ngày.
Khó có được người đại ca yêu, Lục Định cũng cảm thấy rất hài lòng với người chị dâu này, hắn không có việc gì liền chịu mệt nhọc đi chờ. Nhị ca nói nếu xuất hiện quá rõ ràng bị Từ cô nương trông thấy sẽ không tốt, đành kêu hắn dắt dê đi, giả dạng làm người chăn dê. Lục Định cảm thấy có đạo lý, kết quả không đợi được Từ cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-gia-tieu-tuc-phu/649393/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.