Cuộc hôn nhân giữa Cố Lãnh Dạ và Trịnh An Nhiên, về cơ bản là không có tình yêu. Cô cần tiền chữa bệnh cho mẹ, anh cần có một người phụ nữ mang cái danh " Cố phu nhân" để cùng anh tham gia mấy bữa tiệc, bữa ăn xã giao. Hai người lấy nhau đến nay đã 6 năm, người ngoài tưởng họ hạnh phúc, thực tế chẳng qua là một màn kịch không hơn không kém. Trịnh An Nhiên cúi gằm mặt, thầm giễu cợt bản thân cuối cùng lại trở thành loại người mà cô khinh ghét nhất. Tránh né nhìn trực diện Cố Lãnh Dạ, cô khẽ nói:
- Tiểu Nguyệt cô ấy không làm gì đâu... Tất cả là do tôi...
Không để cô dứt lời, Cố Lãnh Dạ đã ngắt lời, giọng điệu có chút tức giận, điều anh muốn nghe, không phải là cô biện minh cho kẻ khác.
- Tôi tự biết quản lí nhân viên của mình.
-...
Cố Lãnh Dạ tiến đến gần Trịnh An Nhiên. KHi anh đã tới ngay bên cạnh, cô đột nhiên bật dậy khỏi ghế, tránh sang một bên. Bấy giờ, Trịnh An Nhiên mới chú ý thấy bàn tay anh ta chơi vơi giữa không gian, dường như vừa rồi định chạm vào cô.
Lặng lẽ thu tay lại, gương mặt Cố Lãnh Dạ càng thêm âm u, anh ta ngồi xuống ghế, cầm cuốn tạp chí lên:
- Cô hứng thú với Triệu Kiến Văn?
-...
- Tối nay tôi có hẹn ăn tối với đối tác, đi cùng tôi. Nhà hàng XXY.
-... Tôi biết rồi...
Không vội rời đi, Cố Lãnh Dạ ngả lưng xuống ghế, chăm chú nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-em-can-anh-da-o-dau/2175829/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.