Vikir đã bám được vào mép rìa của lỗ đen, những trận gió xối xả từ trong đó phả thẳng vào mặt Vikir. Cánh tay cậu đang phải gồng mình để kéo thân thể vào bên trong của hố đen. Cậu sử dụng cả hỏa ma pháp để tạo lực đẩy cả cơ thể cậu lên. Cuối cùng cậu cũng vào được bên trong hố đen rồi.
Mới đầu, cậu cứ nghĩ bên trong là cả một thế giới đen kịt, không có lối thoát. Nhưng khi cậu bước vào ngay lập tức đổi chiều trọng lực, làm cậu ngã phịch xuống đất. Giờ cậu bàng hoàng nhìn lại thì lỗ đen mà cậu vừa phải đối mặt chỉ là một lỗ không gian được mở ra trên mặt đất. Vikir ngước nhìn lên và kinh ngạc khi thấy cả một cung điện nguy nga trước mặt. Cậu đang đứng dưới sân thềm của cung điện, xung quanh là lính gác đứng dọc theo chiều lối đi. Vikir tiến lên đẳng trước thì thấy một thảm đỏ kéo dài đến tận cửa cung điện. Vikir hiếu kì đi thẳng lên phía trước cung điện, các binh lính cũng không hề có ý ngăn cản nên Vikir cũng thoải mái mà đi lên phía trước. Xung quanh tòa cung điện này có ba tầng bậc thang đi lên, mỗi tầng lại có sáu bậc. Ngoại trừ những chỗ có bậc thang thì xung quanh hầu như trồng toàn hoa cỏ.
Vikir tiến vào trong đại điện, nơi đó cực kì nguy nga trang lệ. Trong chính điện này có cách lăng hoa bay lơ lửng, thảm đỏ vẫn tiếp tục kéo dài lên tận nơi người ngồi trên cao kia. Trên chiếc ghế ở giữa chính điện là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dia-phieu-luu-ki/3374819/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.