Vikir đang bị vây quanh bởi một rừng trúc ma quái, không chỉ có thể làm người ta bị lạc mà còn có tốc độ hồi phục đáng kinh sợ. Vikir nhận thức tính nghiêm trọng của vấn đề nên không thể chủ quan nữa. Cách thoát ra đầu tiên trong đầu cậu là bay lên, nghĩ vậy cậu liền thi pháp vút lên trời. Ngay khi cậu cách được mặt đất một tấc liền có một cỗ lực lượng mạnh mẽ trên đỉnh áp xuống đánh Vikir ép chặt vào mặt đất. Áp lực mạnh đến nỗi làm Vikir ói ra một ngụm máu tươi. Cậu lảo đảo đứng dậy lau đi vết máu trên miệng.
- Có vẻ cách này cũng không được rồi. - Vikir nói thầm.
Vikir quyết định ngồi xếp thăng bằng để nghĩ cách và để giữ được bình tĩnh. Những làn gió nhẹ nhàng mà vừa rồi Vikir không để ý thổi qua. Tất cả những luồng gió này dường như chỉ thổi một chiều cố định và hầu như đều thổi về cùng một hướng. Ngay khi Vikir bừng tỉnh mở mắt ra, những làn gió đấy liền biến mất không dấu vết. Bọn chúng nhẹ nhàng đến độ hầu như không cảm thấy tác dụng của chúng với tự nhiên. Vikir lại nhắm mắt lại, những làn gió lại một lần nữa xuất hiện len lỏi theo từng khóm trúc mà chạy dọc cả khu rừng. Vikir đứng dậy vẫn trong trạng thái nhắm mắt và nhẹ nhàng bước đi, nhắm theo chiều hướng gió và bước tiếp. Vikir hoàn toàn dựa vào xúc giác của bản thân mà bước đi, làn gió này không hề đứt đoạn và vô cùng đặc biệt nên Vikir cũng không hề lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dia-phieu-luu-ki/3374818/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.