"Sao cậu cứ im lặng thế?"
Lục Tư Thần mệt mỏi nói: "Chúng ta đều thoát khỏi đây, cậu đừng nghĩ quá như thế."
"Nhưng tôi vẫn rất sợ, cậu hứa với tôi đi Tư Thần."
"..." Im lặng một lúc anh nói: "Được."
Anh cũng có em, đứa em gái còn trong bụng mẹ và một đứa tuy không phải máu mủ như anh rất yêu thương nó, nếu như Tư Thần xảy ra chuyện gì, cũng mong rằng nó gặp được một người bên nó, chịu ra tay giúp nó vượt qua những khó khăn.
Cao Trọng Khang thở một hơi dài an lòng.
"Tư Thần, tôi nhớ Thục Ái với Thục An quá, không biết không có tôi nó có buồn không?"
"Sẽ rất buồn, nên cậu cố gắng lên."
"Tư Thần, Thục Ái tính rất đầm, nhưng Thục An tính hơi bướng bỉnh một tí, nhưng hai đứa đều tốt bụng."
"..."
"Sau này, đến lúc hai đứa lấy chồng, mong ngày đám cưới của nó, mong cậu thay người anh trai này đưa nó lên lễ đường, chứng kiến nó lấy người nó yêu, cậu phải xem người đó có yêu nó không, nếu không cậu cứ lôi tụi nó khỏi đám cưới, không cho nó lấy nữa, người anh trai này nâng niu yêu thương tụi nó từng chút một sẽ không để nó vào tay thằng ôn dịch khác."
"..."
Lời nói hết rồi, Cao Trọng Khang không nói nữa, nhưng trong lòng anh vẫn vô nghìn đều muốn nói, chỉ mong đến sáng hôm sau, lúc mở mắt ra, bản thân có thể thấy nụ cười của mẹ.
Tiếng bước chân vội vã bên ngoài vang lên, tiếng bước chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462061/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.