Vì chuyện này khá rắc rối nên Tuệ Hoa trở hai người về nhà mình, vì nhà của Tư Thần rất nhiều người sẽ khó nói chuyện.
Tuệ Hoa lấy hai bộ đồ cho Tư Duệ và Vân Quyên thay ra, còn cô và nhà bếp nấu hai ly sữa mang lên.
Từ lúc về, Tư Duệ cứ thất thần, cầm ly sữa trên tay cũng không có ý định sẽ uống.
Tuệ Hoa bên cạnh an ủi: "Chuyện đó Tư Thần cũng không biết."
Tư Duệ: "Dạ, việc đó em cũng có biết rồi, nhưng không ngờ lại công bố mau đến thế."
Trưa vừa gặp mặt với Lục lão gia, họ còn xảy ra xích mích về việc đó, không ngờ trưa vừa nói tối liền công bố.
Tuy hiểu, nhưng lòng vẫn buồn.
Tuệ Hoa nói: "Em phải tin Tư Thần, cậu ấy sẽ giải quyết việc đó, em yên tâm."
Tư Duệ nhìn Tuệ Hoa: "Em tin anh ấy, về việc đó là do ba anh ấy ép, anh ấy hoàn toàn không liên quan, em sẽ cùng anh ấy đấu tranh."
Vân Quyên tuy không lên tiếng, nhưng lòng cô đầy muộn phiền về việc của Tư Thần và Tư Duệ, nhưng khi nghe Tư Duệ nói thế cô cũng nhẹ lòng.
Ba người họ ăn nhẹ rồi lên giường nằm, vì giường Tuệ Hoa rộng nên ba người quyết định sẽ ngủ chung.
Tối đó, Tư Duệ cứ mãi suy nghĩ không thể nào chợp mắt, cô ngồi dậy đi xuống giường ra ngoài. Tuy biết bây giờ đã mười một giờ đêm, nhưng Tư Duệ nghĩ đến việc đó không khỏi cầm lòng lấy điện thoại điện cho Tư Thần.
Cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-thieu-gia-cung-sung/3462042/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.