Cố nén kích động trong lòng, Âu Dương Huyền tiếp tục hỏi:
"Âu Gia của chúng ta vị thế cũng không nhỏ, sao chỉ có ba người này, không chừng còn có những nhân kiệt khác mà lão quên"
Lão già hơi khựng lại, cảm giác thiếu gia hôm nay có gì đó không đúng, nhưng không đúng ở điểm nào thì lão không rõ, chỉ đành cười gượng:
"Thiếu gia nói không sai, Âu Gia chúng ta thân là một trong tam đại gia tộc của Linh Hư Thành, đương nhiên nhân tài không thiếu, chỉ là lão hủ vô năng, nhất thời không nghĩ ra"
Nói đến đây bỗng dưng nhớ ra điều gì, lão tiếp lời:
"Nếu như tên tiểu tử Âu Dương Phong còn có thể tu luyện, không chừng có thể so chiêu cùng thiếu gia, đáng tiếc hắn giờ chỉ là phế vật không hơn không kém"
"Ngươi nói là phế vật Âu Dương Phong?"
"Đương nhiên là Âu Dương Phong, con trai độc nhất của Đại Đương Gia. Nhớ năm đó hắn và thiếu gia được mệnh danh là Âu Gia song kiêu, hiện tại kinh mạch đã đứt, liệu có thể tu luyện đến Tôi Cốt cảnh đỉnh phong không còn khó nói"
Âu Dương Huyền nghe hai từ “phế vật” liền cảm thấy có chút không đúng. Thông thường mà nói không phải kẻ xuyên không mới là phế vật hay sao? Tại sao mình lại biến thành nhân vật thiên tài còn đối phương lại trở thành phế vật rồi.
Với kinh nghiệm đọc truyện tiên hiệp nhiều năm của hắn, đây không phải tin tức tốt lành gì. Những nhân vật bị coi là phế vật ban đầu sẽ chịu đủ mọi ghẻ lạnh, nhưng một khi hắn vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-than-phu/170211/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.