Âu Dương Huyền nhìn thấy nàng, vừa lúc nàng cũng nhìn thấy hắn. Bốn mắt nhìn nhau, nhất thời có chút im lặng.
Phải mất một lúc, nàng mới nghiến răng nghiến lợi nói:
"Dâm tặc, lại là ngươi"
"Hóa ra là Mộc Linh cô nương, hôm bữa tại hạ dùng sức có chút mạnh, không biết chỗ đó của cô nương đã hết đau chưa"
Hắn nói đương nhiên là chỉ việc lần trước hai người giao đấu, hắn đá trúng bụng nàng. Có điều cách nói như vậy cộng thêm việc nàng gọi hắn là dâm tặc, càng dễ khiến người ta liên tưởng đến những chuyện ám muội.
"Ngươi câm miệng" - Dư Mộc Linh tức giận muốn rút kiếm nhưng bị một cánh tay ngăn lại.
"Lập Thành, buông tay ta ra" - Nàng quát lên.
"Tiểu thư, đừng xung động. Người không phải đối thủ của hắn" - Gã cận vệ nhắc nhở.
Dư Mộc Linh tức muốn xì khói, nhưng nghĩ kỹ quả thật đánh không lại đối phương, chỉ đành trừng mắt, trong đầu thầm lôi mười tám đời tổ tông nhà họ Âu ra hỏi thăm một lượt.
Âu Dương Huyền lúc này mới để ý một nam một nữ đang đứng bênh cạnh. Người nam tên Lập Thành khoảng tầm bốn mươi tuổi, khí tức trầm ổn, lưng đeo một thanh trường đao, có cảnh giới Luyện Khí Đệ Bát Tầng. Ngày đó ở Vạn Túy Lâu hắn đi cùng Dư Tùng Vận, dường như là một gã cận vệ.
Mà người nữ ước chừng hai mươi, khuôn mặt tú lệ, dáng dấp như dương chi bạch ngọc, tuy không vũ mị bằng Như Nguyệt nhưng khí chất lại toát lên sự quý phái và thánh khiết, rõ ràng là xuất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-dai-than-phu/1659485/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.