Hôm đó Lê Toàn Phong đi làm rất muộn, vừa đứng đầu đường bên này nhìn sang đã thấy hình dáng An Giao đang lửng thửng bước đi.
An Giao vẫn vậy, mũm mĩm đáng yêu, gò má hồng hồng núng nính, mái tóc ngắn buộc cao nửa đầu, trên người mặc bộ đồ tây công sở trông rất trẻ trung năng động.
Dáng người An Giao vô cùng đáng yêu, không quá mập chỉ là hơi mũm mĩm, đến ngón tay ngón chân cũng là một dạng tròn trịa khiến người ta chỉ muốn cưng nựng cả ngày không biết chán.
Lê Toàn Phong vừa nhìn mặc dù vẻ mặt rất không vui nhưng bước chân vẫn là chạy nhanh đến: “An…”
Lời vừa ra khỏi miệng đã thấy một chiếc xe 6 chỗ màu trắng dừng ngay trước mặt An Giao, cứ thế mà nhét cô ấy vào xe, thô lỗ đến cùng cực.
Lê Toàn Phong phát hoảng trợn tròn mắt quát lớn: “Bắt cóc, có kẻ bắt cóc.” Hét xong liền chạy theo đuôi chiếc xe đó. Chạy được một đoạn hắn liền dành lấy một chiếc xe máy từ người qua đường, ném ví tiền cho người kia rồi phóng xe đi: “Gọi công an giúp tôi, có kẻ bắt cóc.”
Người kia ngơ ngác chỉ biết há hốc mồm nhìn theo, đến lúc phản xạ kịp đã quấn quýt rút điện thoại báo công an.
Lê Toàn Phong phóng xe như bay dường như đối với hắn hiện tại không còn gì có thể nhẹ nhàng từ tốn cả, cứ thế mà phóng qua một loạt xe. Cũng may bọn người bắt cóc lựa chọn con đường khá vắng vẻ, đường Sài Gòn vốn đông hay kẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/3438558/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.