Sáng hôm sau, Lý Tử Thất lấy lý do đói bụng để nhờ Dương Vĩnh Khoa đi mua cơm cho nàng.
Còn nàng ở lại đóng chặt cửa, rung chuông nhỏ.
Lần này nàng lấy sơn đỏ kẻ một đường lên mặt rồi gọi: “Mẹ....mẹ ơi.” Xong nàng khóc lớn.
“Tử Thất!! Con làm sao vậy?” Mẹ nàng Liên Tử Thanh vừa xuất hiện đã bị doạ cho sợ.
Liên Tử Thanh mặc dù đã gần 3000 tuổi, nhưng vẻ mặt vẫn còn rất trẻ. Da trắng nõn nà, mặt đẹp như hoạ, mi thanh mày tú, chiếc mũi cao thẳng. Có thể nói dung nhan của Liên Tử Thanh cũng được xếp hạng nhất nhì ở lục giới vào thời còn trẻ.
Bà đưa tay định sờ lên mặt Lý Tử Thất nhưng lại sợ sẽ làm con gái đau nên rụt tay xoa đầu nàng: “Mătj con bị sao thế này!”
“Mẹ...” Lý Tử Thất càng khóc càng lớn nói: “A Thất bị cửa sắt cắt da. Mẹ mau nói Lục ca mang cho A Thất cái mặt nạ da. Huhu đau quá mẹ ơi.” Điệu bộ giống thật đến 99.99%.
Lý Tử Thất tự thấy bản thân rất giống cái chị kia trong Tivi, ông kia vừa hô ‘ác sần’ thì chị ta liền khóc đến thương tâm liệt phế.
Ừm, nghề nghiệp này cũng không tồi...
“Được được. Mẹ đi lấy ngay bây giờ. A Thất đừng khóc mẹ thương..” Liên Tử Thanh nghe nàng khóc mà cuống quýt cả lên, liền quay về Ỷ Lan.
Qua 5 phút Liên Tử Thanh lại xuất hiện đưa cho nàng cái mặt nạ da nói: “Lục ca con đã tẩm thuốc điều trị da bị tổn thưong vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850412/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.