Thấy Cáo nhỏ chỉ luôn vòng tới vòng lui trên bàn làm việc của hắn, Dương Vĩnh Khoa liền cười nhẹ hỏi: "Làm sao?"
"Cuộc đời có bao nhiêu thú vui, con người có bao nhiêu quyền tự do, may cho ngươi là Cáo ta chưa đủ pháp lực, nếu không..." Cáo nhỏ nói xong liền lườm hắn.
"Em là Cáo,không phải người." Hắn khoanh tay trước ngực, lưng tựa tường nói khấy nàng.
Lý Tử Thất nổi đóa: "Ai nói ngươi Cáo không phải người, Cáo cũng là con người mà."
Ý, câu này nàng sai. Cáo tu đủ sẽ thành Tiên, biến thành hình người, tu Tiên đủ sẽ thành Thần. Như vậy, Cáo không phải người nhỉ!!!
À đâu, nàng vốn sinh ra đã là Cáo Tiên rồi, nhưng vẫn chưa biến thành hình người.
Thân thể có 3 hồn 7 vía, năm xưa vì cứu Dương Vĩnh Khoa nên nàng mất đi 2 hồn 5 vía. Lúc trở về Ỷ Lan vốn ông nội muốn thu cả thân thể Cáo Tiên của nàng về nhưng lại bị Dương Vĩnh Khoa cản, trong người hắn vốn có nội đan tiên tủy nên rất dễ dàng kìm lại thân thể không để ông mang đi.
Thay vì dồn 1 hồn 2 vía nàng vào thân thể ông lại dồn vào trí tuệ. Có nghĩa là nàng hiện tại có trí tuệ bình thường nhưng sẽ không thể biến thành hình người, chỉ có thể từ từ tăng tu vi lên.
Muốn có lại dáng vẻ Cáo Tiên Cửu Vỹ e là rất khó.
Dương Vĩnh Khoa cười cười, mắt đẹp híp lại nhìn nàng nói: "Ý là, muốn đi chơi?"
Nghe vậy cái đầu nhỏ Cáo trắng gật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850302/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.