Thời gian trôi từng ngày như thế. Nàng pha trò cho cuộc sống hắn vui vẻ hạnh phúc, hắn lại ân cần chăm sóc nàng từng tí.
"Em đừng xem phim gần như thế, đau mắt đấy." Không ngờ trải qua từng đó năm hắn vẫn nói với nàng câu này.
Cũng là chiếc máy tính lúc xưa nàng mua cho hắn, cũng là hắn vừa lau tóc cho nàng vừa nhắc như thế.
Chỉ khác là nàng đã biến thành Cáo nhỏ đáng yêu.
"Hoa Hoa, phim này xem chán quá." Cáo nhỏ buồn chán nói.
Dương Vĩnh Khoa cười đáp: "Muốn đi xem phim rạp không? Tiện thể anh đưa ra chợ đêm chơi luôn."
"Hả! Thật á!!" Mắt nàng vừa sáng đã ỉu xìu nói: "Hoa Hoa lương ít như thế, không sài hoang đâu."
"Hả!" Hắn híp mắt, khóe miệng nhếch lên một đường cong cong: "Không sao, sau này em bù đắp thứ khác cho anh là được."
Lý Tử Thất nhìn hắn, lại quay đi đáp: "Ta làm gì có thứ khác đâu.." Hắn, có cần phải đẹp đến vậy không nhỉ, cười lên lại càng đẹp cơ chứ..
Dương Vĩnh Khoa nhìn nàng cười càng tươi hơn, hắn thật sự rất nhớ vẻ mặt nàng, nhớ lúc nàng cười, nhớ từng cái nhíu mày, nhớ đến phát điên rồi..
Nụ cười hắn dần tắt, hắn ôm Cáo nhỏ trong lòng nhẹ nhàng vuốt ve cái đầu mềm mại, trong lòng lại nghĩ đến khi nào hắn mới nuôi lớn cô vợ nhỏ này đây.
Cáo nhỏ sợ tốn tiền nên nhất quyết không chịu đi xem phim, nàng gầm gừ quát nhẹ: "Ngươi thử tính xem, 2 người đi xem phim 400
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-da-tien-tung/2850301/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.