🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đã là buổi tập trận thứ ba trong tháng, Lịch Vũ đi từ đêm hôm trước đến tận giữa trưa ngày hôm sau mới về tới phủ. Tôi đang ngồi trước hiên nhà lấy tâm sen thì thấy chủ nhân về, mừng rỡ ra tận cửa đón.



"Chắc người mệt lắm rồi, để Đam chạy đi lấy nước."



"Không cần đâu." - Lịch Vũ vươn người cởi bỏ lớp giáp sắt nặng trịch bên ngoài. Tôi nhìn theo từng động tác của y, nhanh nhảu đến gần đỡ giúp chủ. Cơ bắp rắn chắc của vị tướng trẻ hằn lên sau lớp vải nâu đẫm mồ hôi, tôi vô thức nuốt nước bọt thành tiếng, nhìn không chớp mắt.



"Đam." - Thấy tôi ngây người, Lịch Vũ huơ huơ tay trước mặt - "Nàng mất ngủ hay sao mà cần liên tâm?"



Tôi lắc đầu thật mạnh để bản thân tỉnh táo lại, nhìn hai mẹt hạt sen đang bày trước hiên nhà liền cười toe toét:



"Không phải ạ, cái này là Đam đem đi biếu."



Lịch Vũ không hỏi gì thêm mà chỉ gật đầu. Tôi xun xoe chạy xuống bếp lấy một cốc nước dâu tằm mang lên:



"Người uống thử đi, mấy hôm trước Đam ra ruộng hái một ít quả chín về ngâm."



Tâm tình của Lịch Vũ hôm nay có vẻ tốt hơn thường ngày. Y hết nhìn cốc nước trên tay tôi lại nhìn lọ hoa bạch đàn bày ở góc phòng, khoé môi khẽ cong lên tự đắc. Tự đắc cái gì nhỉ? Nước dâu này một tay tôi ngâm, thơm ngon đến giọt cuối cùng, cũng đâu có công trạng gì của y đâu?



"Là mật tiễn?" - Lịch Vũ nếm thử

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447720/chuong-116.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.