🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trong lúc Long Đĩnh cùng Lịch Vũ vờ ngồi hàn huyên để xem xét tình hình, tôi đứng lên đi ra gần khu vực vợ chồng ông bà chủ khách trọ đang nấu nướng.



"Úi giời ơi cái lưng tôi đau quá." - Tôi giả vờ giả vịt, thành công thu hút sự chú ý của cả hai người.



"Anh ra đây chi, ngồi tê chờ tí tôi xong ngay(2)." - Bà vợ tay bới nồi cơm, miệng đon đả nói chuyện với tôi.



Tôi cười hề hề, nhìn bà vợ ngọt nhạt:



"Chị chủ quán, tôi muốn rửa tay cho mát mẻ sạch sẽ, cái thau này có thể rửa được không?"



"Được chứ, được chứ!" - Bà chủ hẩy thau nước về phía tôi.



Tôi ậm ừ:



"Đường xa bụi bặm, không sạch sẽ một chút thì lây bệnh mất. Chị biết tin gì chưa, mấy huyện bệnh cạnh người bị dịch nhiều lắm rồi."



Nghe thấy giọng điệu nghiêm trọng của tôi bà chủ quán đang lúi húi cũng ngơi tay, tròn mắt:



"Bệnh chi rứa(3)? Có nặng không?"



Tôi bĩu môi lắc đầu vẻ mặt đầy ngao ngán:



"Chả nặng thì Thái y của triều đình đã chẳng phải xuống tận nơi."



Bắt được vài thông tin nóng hổi, bà chủ quán một tay đưa đĩa cà nén(4) cho chồng, miệng vẫn không ngừng líu lo buôn chuyện:



"Gớm, đợi được đám Thái y xuống đây bay tôi(5) cũng chết rũ xương mục xác rồi."



Tôi ậm ờ, nhận thấy rõ có đến bảy phần khinh miệt chán ghét khi người phụ nữ này nói về quan binh, về triều đình. Tôi rửa tay xong vẩy vẩy mấy cái cho ráo nước,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447627/chuong-86.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.