🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nếu có việc gì gian truân hơn việc làm Thái y, chắc chắn là việc làm Thái y cho Lê Long Đĩnh! Đã phải đi cứu nạn ở Hoan Châu chịu cảnh màn trời chiếu đất thì chớ tôi lại còn phải đèo bòng thêm gánh nặng là bệnh chắp lẹo của y.



Chắp lẹo thì không có gì nguy hiểm nhưng ngộ nhỡ đến lúc kết mủ tôi chích ra mà làm không sạch sẽ thì kiếp này coi như bỏ. Đấy là còn chưa kể đến khả năng viêm nhiễm hay nhiễm trùng trong quá trình chích lẹo. Ở thời hiện đại có kháng sinh thì không nói làm gì, sao tôi lại có thể phát ngôn hồ đồ mà chưa tính hết các khả năng cho được.



Tôi đứng trước cổng trại đi đi đi lại một hồi mà vẫn chưa nghĩ ra cách nào khả quan hơn. Trong trăm ngàn cách chữa, nhất định phải chọn cách nào hiệu quả nhất cho Long Đĩnh mà ít rủi ro nhất cho tôi. Tôi vò đầu bứt tai, não trái não phải đều đình công không chịu hoạt động. Cũng đúng thôi, cả ngày hôm nay tôi tiếp bệnh nhân nhiều đến mức đếm không xuể. Đến nhân viên văn phòng cũng chỉ làm việc 8 tiếng một ngày, giỏi lắm thì tăng ca lên 10, 12 tiếng, ấy vậy mà tôi bắt não mình hoạt động triền miên không ngơi nghỉ. Phải tôi tôi đã đình công từ đời tám hoánh rồi!



Tự thấy thương thay cho phận má hồng truân chuyên, tôi vòng tay qua ôm lấy bản thân mình rồi vỗ vỗ nhẹ vào đầu an ủi "bạn não" đầy trìu mến, ấy vậy mà hình ảnh này lọt vào mắt Bạch

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447623/chuong-82.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.