🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tôi đang hí hoáy bôi hồ dán lên cánh cửa trước phủ thì Lê Sương và La Đạc đi ngang qua. Cặp đôi chim lợn này chưa bao giờ mang đến tin vui, chỉ chọc gậy bánh xe là giỏi. Biết vậy nên tôi giả vờ không quen không biết, quay lưng đi vào trong nhà nhưng mà dễ gì mọi chuyện lại diễn ra suôn sẻ như vậy!



La Đạc vừa thấy bóng tôi đã tơn tớn la lên:



"Anh Đam! Đang làm gì đấy? Dán bùa à?"



Tôi cau mày, quay lại ném cho La Đạc một cái nhìn vô cùng khinh bỉ, nói:



"Ông đây dán câu đối đỏ. Không đọc được chữ "Ngũ phúc lâm môn(1)" dán ở cửa à?"



Cả La Đạc và Lê Sương quay ra nhìn nhau rồi cười ha hả lên thành tiếng:



"Chữ xấu thế này thì chắc chắn chỉ có anh viết. Còn to gan tự đem dán ở cửa à?"



Tôi bĩu môi:



"Chỉ huy sứ khen đẹp, ngài bảo ta đem dán ở đây."



Sương huých vai Đạc:



"Anh chắc không phải là Chỉ huy sứ muốn cho anh bẽ mặt một phen chứ?"



Tôi vuốt vuốt mặt mấy cái cho bình tĩnh hơn:



"Đi đâu thế này? Tết nhất đến nơi rồi còn lông bông ngoài đường."



Đạc nhún vai:



"Nghe nói dạo này có bọn người của Đại Lý(2) vào quấy nhiễu kinh thành. Tôi với Sương phụng mệnh đi tuần một chút."



Tôi chạy lại gần, thì thào:



"Đại Lý nào cơ?"



Đạc tròn mắt, xem chừng có vẻ còn ngạc nhiên hơn tôi:



"Anh đừng nói là không biết nước Đại Lý. Người ta còn đồn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447493/chuong-62.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.