Vỹ phẩy tay:
"Hỏi thì hỏi đi, ngươi làm ta đau đầu quá."
Biết mình đạt được mục đích tôi ngay lập tức thay đổi thái độ, lại thân thiện đi bên cạnh Vỹ nhỏ to:
"Ta nghe nói có bốn hoàng hậu nhưng trước nay chỉ thấy có ba người xuất hiện. Vậy mẹ của Khai Phong Vương là ai?"
"Đúng là có bốn hoàng hậu." - Vỹ gật đầu xác nhận.
"Ta vào hầu trong cung nhiều như vậy chưa từng gặp mẹ của điện hạ."
Bạch Vỹ hạ giọng:
"Đừng nói là ngươi, ta cũng chưa từng thấy qua."
Ô hay, một người theo hầu Long Đĩnh từ bé như Bạch Vỹ mà lại chưa từng gặp vị hoàng hậu thứ tư ấy, nghe điều này có hợp lý chút nào không? Không hề!
"Vậy là hoàng hậu được truy phong à?" - Tôi hỏi thêm.
Vỹ quay lại gõ "bộp" một cái đau điếng lên trán tôi:
"Truy cái đầu nhà ngươi. Chúa thượng mà cắt lưỡi thì cũng đừng có kêu oan. Chỉ là có một số chuyện rắc rối nên chúa thượng không nhắc đến."
Tôi cười sượng trân, nhỏ giọng hơn nữa, thì thầm:
"À có chuyện này, hình như ta biết tên mẹ của điện hạ đấy."
Nghe tôi nói xong thì hai mắt Bạch Vỹ sáng rỡ, nhìn trước ngó sau một lượt rồi kéo tôi lại sát mấy cây hải đường:
"Nói đi."
"Mấy lần ngủ mê chúa thượng đã gọi tên Thanh Đình".
Bạch Vỹ sửng sốt nhìn tôi. Y đi đi đi lại mấy vòng, đoạn quay ra hỏi:
"Rồi gì nữa?"
"Không, có vậy thôi." - Tôi nhún
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447487/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.