Gái đẹp thì ai mà không thích duy chỉ có điều là cả bốn chúng tôi đều coi như có chút chức quyền, ghé tửu lâu uống rượu là chuyện thường tình nhưng có thêm vài ca cơ nữa thì lại thành gian tình ngay.
Bị đánh hội đồng xong Lê Sương ngồi khúm núm một góc vẻ mặt oan ức. Sự già nua chát chúa trên gương mặt y càng khiến tôi buồn cười hơn nhưng phải nén nhịn, quát:
"Anh đừng có mà già rồi còn không nên nết!"
Lê Sương khịt mũi, xua tay:
"Tôi biết rồi, biết rồi. Các cô đi ra ngoài hết đi."
Bốn cô ca cơ và bà chủ Thiều Quang lâu thấy tình hình có vẻ căng thẳng nên lũ lượt rời đi không dám hó hé nửa lời. Nhiệt tình là tốt nhưng nhiệt tình với nhầm người thành ra phá hoại. Để xua tan đi bầu không khí gượng gạo, La Đạc gọi thêm một vò rượu nữa để chơi trò "truyền lửa". La Đạc đốt một que đóm, thổi tắt. Bốn đứa chúng tôi cứ thế truyền tay nhau nhanh thật nhanh. Nếu que đóm hồng kia mà tàn ở chỗ ai thì người đấy phải uống một chén. Chơi chán trò này thì lại đổi qua chơi "khởi thuận", cứ thuận tay là mời lần lượt nhau. Chán khởi thuận thì đổi qua "khởi nghịch" uống tiếp.
Không cần mấy ca cơ, bốn ông "đực rựa" tự tìm cách mang lại hạnh phúc cho nhau.
Đến khi đã ngà ngà say Lê Sương đi đến bên mở cửa sổ ra. Chúng tôi ngồi phòng trên gác cao của Thiều Quang lâu, từ đây có thể thấy toàn cảnh Hoa Lư về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luc-biet-xuyen-khong-thi-da-muon-/3447457/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.