Đề ngăn lại sự lo lắng bất an của nàng Quân Lăng đã dùng bàn tay không bị thương áp lên má nhỏ của cô gái, cảm nhận được sự ấm nóng chạy dọc trong thân thể khiến Kỳ Thừa Doanh phải dừng lại động tác, nàng nhìn người đàn ông như một kẻ khổng lồ trước mắt, không hiểu sao thâm tâm lại yên bình đến lạ.
"Đừng hoảng loạn, hãy giúp tôi lấy viên đạn ra!"
Kỳ Thừa Doanh như bị ma quỷ xui khiến mà gật đầu, nàng đưa tay nắm lấy cổ áo vest của người đàn ông, đôi mắt chân thành trong veo: "Tôi giúp anh cởi áo!"
"Được!" Quân Lăng cho phép, liền điều chỉnh tư thế ngồi thẳng người. Ý thức của hắn vẫn còn, tuy có hơi mệt một chút nhưng hắn vẫn có thể duy trì thể trạng như cũ không ảnh hưởng đến những việc khác.
Dù sao cũng chỉ là một viên đạn bắn lệch, nếu lúc đó bắn chuẩn một chút thì có khi mạng của hắn đã không còn, điều này khiến hẳn hứng khởi, màn trả đũa không thành kia sẽ có lợi cho hẳn, bất cứ khi nào, dù có khó khăn nhưng bây giờ nhìn cô gái trước mắt mình đang chăm lo từng chút một cho hẳn, nàng tựa như người phụ nữ chỉ thuộc về riêng hắn.
Áo vest không khó cởi ra, chỉ là áo sơ mi toàn là máu kia, lát nữa nâng tay nhấc chân thì có chút đau, sợ Quân Lăng sẽ không chịu nổi.
Nàng không hỏi nguyên nhân sâu xa, Quân Lăng cũng không nói, tò mò là thật nhưng nàng sẽ không cố cạy miệng người đàn ông.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-tinh-manh-me-chiem-doat-manh-me-yeu/3598409/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.