Editor: Tinh Di
Diệp Thanh Hòa không trả lời Khương Vãn Ngư, chỉ có nước mắt là không ngừng rơi………..
“Thanh Hòa, hai đứa cùng nhau lớn lên, tình cảm sâu đậm. Mẹ hiểu, hai đứa ở cạnh nhau lâu như vậy, không chỉ tình yêu mà còn là tình thân. 13 năm, không phải cặp đôi nào cũng có được may mắn đó, được lớn lên cùng nhau, cùng trải qua bao nhiêu chuyện thăng trầm. Đối với Y Đình, con không chỉ là vợ mà còn là bạn, là chị gái, là thầy, quan trọng không ai có thể thay thế. Chuyện khủng khiếp như vậy đã xảy ra, nếu con khoẻ mạnh trở lại mẹ sẽ không phản đối hai đứa ở bên nhau thêm, vì mẹ biết chắc chắn chỉ có con là người có thể mang đến hạnh phúc thực sự cho Y Đình… Mẹ cũng không suy nghĩ về chuyện ân oán hai nhà nữa, không quan tâm vết sẹo kia, càng không quan tâm chuyện con nối dõi, nhà họ Tiêu có rất nhiều con cháu, chuyện này không còn quan trọng. Cái mẹ quan tâm là được thấy Y Đình hạnh phúc, thấy Y Đình vui vẻ… Nó yêu con nhiều như vậy, khi chuyện của con xảy ra đã chịu không biết bao nhiêu đả kích… Thanh Hòa con là đứa nhỏ hiểu chuyện, nếu là con, con có chịu đựng nổi nỗi đau đó không? Mẹ thấy rất rõ, Y Đình nó… nó sống như một cái xác không hồn!”
Khương Vãn Ngư xoay mặt đi lau nước mắt, nói tiếp, “Con có từng nghĩ, như vậy chỉ cần con trở lại bên cạnh Y Đình là được? Thanh Hòa, mẹ ruột con cũng vì bệnh này mà rời đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646971/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.