Editor: Tinh Di
Diệp Thanh Hòa yếu ớt bị Tống Thành Uy dùng lực đẩy, cô không có cách nào kháng cự…..
Tiêu Y Đình nhào người tới, may mắn bắt được cánh tay của cô…..
Nhưng …… cô vẫn rơi xuống………..
Vách núi không quá cao, nhưng bên dưới đó là sông……
“Em gái…..” Tiêu Y Đình đau đớn gọi cô, tiếng của anh vọng vào vách đá rồi bật lại….. Anh điên cuống gọi xuống….
“Cậu bình tĩnh!” Đội trưởng Cố giữ anh lại.
“Buông! Tôi phải xuống đó!” Anh đẩy Đội trưởng Cố ra.
“Cậu cứ thế mà xuống đó thì tìm được cái gì? Tôi sẽ liên hệ với nhân viên tìm kiếm giỏi nhất…”
“Tìm? Tìm thi thể sao?” Tiêu Y Đình giận dữ, Đội trưởng Cố nói như vậy tức là anh ta coi như em gái đã chết! Anh quát lớn, đá về phía Đội trưởng Cố, vươn người nhảy xuống….
Anh như không còn cảm giác gì ngoài sự đau đớn khổ sở…..
Có ai đó từng nói: “Khi sinh ra đã cùng nhau, thì chết sao có thể chia lìa….”Nước sông lạnh lẽo nhanh chóng bao lấy cơ thể anh, lạnh đến đáng sợ……..
May mắn, nước sông rất sâu nên anh không bị chìm xuống đáy. Nói như vậy thì em gái có khả năng không bị đá ngầm làm cho bị thương…..
Hơn nữa nước sông không quá siết, chắc cô chưa bị cuốn đi xa….
Anh cởi hết phần quần áo rườm rà, bắt đầu bơi theo chiều nước tìm kiếm cô….
Lạnh lẽo và đau đớn không còn cảm giác gì với anh lúc này……..
Chỉ có không ngừng bơi, không ngừng tìm kiếm………..
Nghĩ đến cô đang rất yếu, lại không biết bơi, ở dưới nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646958/chuong-275.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.