Editor: Tinh Di
Chỗ này?
Mấy người đó từng nghỉ lại chỗ này!
Tiêu Y Đình và Phạm Trọng nhìn nhau, trong lòng đều ngầm hiểu, cả hai không cần nói cùng chạy ra ngoài ……….
--- ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ------ ----
Màn đêm bao phủ lấy toàn bộ rừng núi, không khí lạnh thấm vào tận xương, cả vùng giống như đang mang trên mình tấm áo khoác băng ngàn năm.
Đặng Tử và Cương Tử giữ hai bên tay Diệp Thanh Hòa, kéo cô men theo đường núi. Diệp Thanh Hòa chỉ là đi về phía trước vì cô không thể tự đi được nữa, hai người kia kéo cô giống như kéo một thi thể. Ba người đi giữa rừng cây, thỉnh thoảng cô bị cành cây khô quét qua mặt.
Cô không còn cảm giác đau đớn, cơ thể không cảm giác kia dường như không phải là của cô nữa, hai chân yếu ớt mềm nhũn, để mặc cho hai người kia kéo đi. Lúc trời mới tối cô còn đủ tỉnh táo để nhắn tin cho anh, còn không ngừng để lại kí hiệu suốt đoạn đường bị kéo đi, toàn bộ vật dụng trên người cô đều ném đi, còn cố gắng để chân va vào đá đến chảy máu. Nhưng bây giờ thì cô đã quá mệt, ngay cả việc thở cũng khó khăn….
Không biết những người này đưa cô đến đâu, xung quanh đều là rừng cây, hoang vắng đến đáng sợ…..
Cô không phản kháng để giữ thể lực, tự bản thân duy trì sự sống, kiên trì cho đến khi đợi được anh hai và cảnh sát tìm được cô…. Anh hai từng nói, chỉ cần còn sống nhất định sẽ gặp lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646955/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.