Editor: Hạ Y Lan
“Mẹ, xin mẹ cho con chút thời gian.” Anh quỳ gối trước mặt Khương Vãn Ngư, nắm tay của bà, trán đặt trên tay bà “Mẹ, mẹ đồng thời mất đi ba mẹ, con và anh cả cũng cùng mất đi ông bà ngoại, trong lòng mẹ đau, con cũng vậy, nhưng mẹ à, mẹ đã nghĩ qua chưa, mười hai năm trước, em gái vẫn là đứa nhỏ mười sáu tuổi, cô ấy cơ hồ cùng mất đi ba mẹ, cô ấy ở đây mười hai năm, kiên cường lớn lên, thậm chí chưa từng bởi vì xuất thân của mình mà rơi lệ, cô ấy có bao nhiêu khó khăn bao nhiêu đáng thương? Mẹ, mẹ là một người thiện lương, bình thường mẹ làm nhiều việc thiện như vậy, hiện tại có thể suy bụng ta ra bụng người được không, dùng tâm tình giờ phút này của mẹ thông cảm cho em gái, cho cô ấy một chút thương hại, cho con chút thời gi¬an, để con chứng minh cho mẹ thấy, em gái không phải hung thủ, được không?”
Khương Vãn Ngư vốn đang chảy nước mắt, nghe lời của anh, ánh mắt lại trở nên nguội lạnh, “Thật không hỗ là Đại Luật Sư, bắt đầu đánh bài ôn tình rồi, đáng tiếc, tôi sẽ không bao giờ đồng tình với một kẻ là tội phạm giết người! Tôi làm việc thiện? Muốn tôi thương hại nó? Nhiều năm như vậy tôi còn thương hại nó không đủ sao? Một lão hồ ly tinh, một tiểu hồ ly tinh, tới nhà của tôi gây sóng gió, tôi còn tạo điều kiện cho nó đi học, cho nó ăn mặc, cuối cùng còn đưa con trai dâng tặng cho nó, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646939/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.