Editor: Hạ Y Lan
Sau khi buổi đấu giá kết thúc, anh cầm bộ tác phẩm thư pháp về văn phòng luật.
“Thanh Hòa.” Lúc anh đi qua bàn làm việc của cô liền kêu cô vào.
Diệp Thanh Hòa nhận được một kinh hỉ, là tác phẩm của ba, ban đầu treo trong thư phòng, về sau không biết tung tích, vậy mà bây giờ lại đột nhiên xuất hiện trước mắt cô.
“Là giả? Hay là thật?” Anh bình tĩnh cười, hỏi cô. Trở về từ buổi đấu giá, tất nhiên anh đã biết đây là bút tích thật......
Cô đã sớm bị vui mừng làm cho đầu muốn hôn mê, đưa tay ra, cũng không dám chạm tới, ngón tay khẽ run, “Là thật...... Quá quen thuộc...... Anh hai, anh tìm thấy nó ở đâu?”
“Là thật thì tốt rồi! Một người bạn đưa, cậu ta mua về từ hội đấu giá.” Anh nói thật.
Cô cẩn thận từng li từng tí bọc lại lần nữa, ánh mắt sau tròng kính sáng ngời, “Không ngờ...... Còn có thể thấy nó lần nữa...... Anh hai...... Đây là niềm vui rất lớn......”
Cô vui mừng tới cực điểm, xưa nay dù có gì vui vẻ cũng khó khiến cô nói ra.....
Trong lòng anh mềm mại, ngoắc ngoắc tay với cô, ý bảo cô đến vào lòng.
Mà cô, đã quen động tác như thế, thuận theo đi tới trước mặt anh, anh kéo vào trong lòng, ôm ở trên đùi anh, cằm theo thói quen khoác lên bả vai cô, môi không chút để ý cọ trên cổ cô, hưởng thụ vẻ mặt cô vui mừng thỏa mãn, nội tâm như được lấp đầy, không cần ngôn ngữ, anh biết, đây là tất cả những gì anh muốn......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646929/chuong-246-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.