Editor: Tinh Di
Cô không nói gì nữa, chỉ mím môi cười, có một số chuyện trong lòng cô biết rõ là được rồi! Không nên để cho người ngoài biết, nếu không sẽ ảnh hưởng danh dự của anh.
Anh nói muốn ‘ăn’ nữa, lại một lần rồi một lần, cô không chịu được mệt mỏi cuối cùng ngủ thiếp đi.
Đang mơ mơ màng màng đột nhiên cô cảm giác có gió mát thổi vào tai mình, hơi ngưa ngứa, cô miễn cưỡng mở mắt ra, thấy hai tay anh đang bưng gì đó đứng trước mắt cô, trên mặt đều là vẻ đắc ý.
“Tới dùng cơm! Còn nóng hổi!” Anh coi phần cơm như vật quý, trịnh trọng đặt lên bàn.
Cô ngồi dậy đưa mắt nhìn, đây là……. cơm Đại luật sư Tiêu làm sao? Các loại món ăn trộn lên với cơm, hai bát lớn……
Anh cười hắc hắc: “Chỉ là một nửa tài nghệ của anh thôi nhưng mùi vị cũng đủ ổn, anh thử rồi, so với cơm trộn của Hàn Quốc ngon hơn nhiểu! Em ăn đi!”
“….” Đây rất có thể là…… đồ ăn do dì Vân nấu, anh lại trộn tất cả lên với cơm, mùi vị chắc chắn sẽ rất………
Bất kể là như thế nào, đây cùng là lần đầu tiên Nhị thiếu gia nhà họ Tiêu xuống bếp, cũng nên khích lệ tinh thần……..
Cô rất nể tình ăn một miếng nhỏ, người nào đó nhìn cô chăm chú chờ nghe lời khen từ cô, ánh mắt lấp lánh như trẻ nhỏ: “Vị như thế nào? Ngon đúng không?”
“Rất ngon….” Câu khen ngợi kia là từ thật tâm, ngoài dự liệu của cô, mùi vị không đến nỗi nào.
Toàn thân anh như được thả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646893/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.