Editor: Tinh Di
“Chuyện này đương nhiên! Đây là chuyện hệ trọng cả đời! Diệp tiểu thư cứ suy nghĩ thật kĩ sau đó quyết định cũng chưa muộn.’’ Reidar rút tiền, đặt lại trên bàn, chuẩn bị rời đi, ánh mắt lại một lần nữa dời đến cổ tay của Diệp Thanh Hòa, cười nói, ‘’Vòng tay kia của Diệp tiểu thư là đồ thượng hạng, ở nơi thành phố L người ăn thịt người này, vẫn là không nên để lộ như thế.... Hay là, Diệp tiểu thư không hề lo lắng?’’
Diệp Thanh Hòa không chút dao động, mỉm cười: ‘’Cảm ơn Thụy tiên sinh đã nhắc nhở.’’
Reidar đã đi xa, Diệp Thanh Hòa vẫn ngồi lại quán cà phê, tay trái không tự chủ được xoa nhẹ vào chiếc vòng, suy nghĩ lại trôi xa, một giọng nói vang lên bên tai.....
Ngày hôm sau cô rời thành phố L, đi đến Đại Lý.
-----dieen&&8DafnleeeqUUUy*(0D))nnn----
Gần đây Mục Xuyên bận viết đầu đề luận văn ở Đại Lý, người làm trò như cô lại có chút lười biếng.....
Tháng Giêng qua chưa lâu, mùa hoa đăng ở Đại Lý cũng mới kết thúc, đi dạo trên sân trường đại học D, dường như vẫn có nhận được không khí ồn ào náo nhiệt của những đêm hội hoa đăng, còn thành phố L thì êm đềm trầm lặng hơn.
Vì lí do nghiên cứu, Mục Xuyên có thể ở lại kí túc xá của trường đại học hợp tác, coi như cũng có chỗ ở cố định ở Vân Nam.
Diệp Thanh Hòa sắp tốt nghiệp, nội dung bảo vệ luận văn cũng không có sự giúp đỡ của Mục Xuyên, cô vốn là người như thế, làm chuyện gì cũng luôn hết sức mình,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646864/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.