Editor: Tinh Di
Đương nhiên là anh có nhìn về phía cô, đứng từ xa nhìn, gọi cô một tiếng, cười nhàn nhạt, kịch liệt giấu đi vẻ trầm luân trong mắt: “Em gái, về rồi sao?”
Cô cũng cười nhẹ một tiếng: “Anh hai, năm mới vui vẻ.”
“Năm mới vui vẻ.’’ Nói xong, anh bước thẳng về phía cầu thang, không muốn nhìn thêm một lần, không nói thêm một lời.......
Tiêu Thành Hưng có chút không vui: ‘’Mất dạng mấy ngày trời, giờ về đã bỏ lên phòng luôn sao?’’
Khương Vãn Ngư lập tức khuyên ngăn cơn tức của chồng: ‘’Ông à, ông đừng có cãi nhau được không, con trai mới ốm dậy, cũng nên nghỉ ngơi chứ?” Nói xong, hướng về phía Tiêu Y Đình: ‘’Con trai, đã khỏe hẳn chưa?”
“”Vâng mẹ.’’ Tiêu Y Đình đáp, quay đầu lại, ‘’Khiến cha mẹ lo lắng, con xin lỗi.’’
“Con trai ngốc! Có cái gì mà xin lỗi chứ? Mới ốm dậy, đừng thức khuya quá, nghỉ ngơi cho tốt!”” Khương Vãn Ngư vừa đau lòng con trai ốm, vừa đau lòng đứa con không biết giải thích ra sao với cha, chỉ sợ hai cha con lại cãi nhau.......
Tiêu Y Đình lên lầu, đi thẳng về phòng mình.
Khương Vãn Ngư thu ánh mắt, thở dài: ‘’Mấy ngày nay may là có Cẩm Nhi chăm sóc cho Y Đình, nếu không thằng bé ốm đến bất tỉnh nhân sự ở căn nhà đó cũng không ai biết! Tôi nói Cẩm Nhi, thật là một cô gái tốt khó tìm, chăm sóc cho con trai tốt như thế, lão Tiêu, nhà họ Quách cũng trở về rồi, mau chóng tìm thời gian thích hợp cho chuyện kia đi thôi, không thật là thất lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646863/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.