Editor: Tinh Di
Bị hỏi liên tiếp, Diệp Thanh Hòa không biết phải trả lời câu hỏi nào trước. Hơn nữa mấy vấn đề này đều lung tung, không có chút logic!
Cô tự hỏi, có phải là do cô chậm trễ nên chọc giận người nào đó, làm bộc phát tính tình thiếu gia của anh, lại không có chỗ phát tiết. Tiêu Y Đình đưa tay,kéo bụp túi quần áo xuống đất: “Nói chuyện đã!”
Có hai chiếc áo bị rơi ra ngoài, tuy rằng cô nhặt lên ngay nhưng chắc chắn sẽ phải giặt lại, cô biết anh ưa sạch sẽ……….
Nhưng đây cũng không phải chuyện quan trọng nhất, quan trọng là, anh đợi cô không phải là để lấy quần áo về tắm rửa sao?
Không! Không đúng, cô mới đưa cho anh một bộ đồ sạch mà, sao anh còn đến đây đợi quần áo?
“Rốt cuộc em đang nghĩ cái gì vậy? Tính nói dối sao?” Giọng nói của anh ở trên đỉnh đầu cô giống như sấm vang.
Cô không biết làm sao, trước mắt phải trả lời mấy câu hỏi của anh: “Anh ấy là sư huynh của em, là học trò trong lớp Trung văn (tiếng Hoa) của cha em, hôm nay bát ngờ gặp lại, liền cùng anh ấy hàn huyên một lúc, sau đó cùng ăn cơm.”
“Hàn huyên một lúc? Em như thế này mà gọi là hàn huyên một lát sao? Cả buổi chiều không thấy bóng em đâu cả! Bây giờ đã là nửa đêm rồi em biết không? Anh nói em có phải óc heo không hả? Sao có thể tuỳ tiện đi theo một người đàn ông về nhà ăn cơm chứ? Còn đi đến tận lúc nửa đêm? Em nghĩ toàn bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646816/chuong-136.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.