Editor: Tinh Di 
Cuối cùng Khương Vãn Ngư cũng ngừng lại, từ nãy đến giờ cô vẫn im lặng: “Bác gái, Thanh Hòa hiểu ý của bác, chỉ là bác quá lo lắng thôi, cháu và anh hai vẫn luôn là tình cảm anh em, nếu như bác nói, chúng cháu có hơi quá thân thiết có thể là do học chung trường, cùng giúp đỡ nhau trong học tập, còn những chuyện khác, Thanh Hòa chưa bao giờ nghĩ đến, còn anh hai, đương nhiên sẽ không có những tâm tư này, anh ấy thực sự thích chị Cẩm Nhi, Thanh Hòa hi vọng người sau này có thể ở bên giúp đỡ anh hai là chị ấy.” 
Khương Vãn Ngư nở nụ cười: “Tốt lắm tốt lắm, cháu hiểu được là tốt rồi, hiện tại cũng đừng nói nhiều chuyện của anh con và Cẩm Nhi, hai đứa vẫn dang còn nhỏ, Cẩm Nhi còn chưa có hai mươi tuổi, bây giờ nói chuyện này còn quá sớm, bậc trưởng bối các bác nói ra việc này chỉ là có ý thế thôi, còn việc cấp bách bây giờ của hai đứa nó và cháu là học tập thật tốt.” 
“Dạ, cháu biết rồi, bác gái.” 
Không ai có thể có được vẻ trầm tĩnh như cô. Như chìm xuống đáy biển sâu nhất, như mặt nước tĩnh lặng không gợn sóng. 
Cho dù có là Khương Vãn Ngư, vẫn không dễ dàng nhìn thấu tâm tư kín đáo của cô, chỉ có điều, nhận được lời hứa hẹn của Diệp Thanh Hòa coi như đã thoả mong muốn, hoàn thành nhiệm vụ. 
Ôn hoà cười cười, đưa tay sửa lại một chút phần tóc mái cho cô: “Thanh Hòa, cháu đến nhà chúng ta đã lâu, hai 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646805/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.