Eidtor: Tinh Di 
Khương Vãn Ngư đứng ở cửa, nổi giận với cậu con trai: “Theo mẹ ra ngoài.” 
Tiêu Y Đình đứng bất động tại chỗ, cơ thể cứng ngắc, đầu hơi cúi, nhìn người trước mặt, biểu cảm đờ đẫn: “Mẹ, mẹ tránh ra đi.” 
“Con nói cái gì?” Khương Vãn Ngư thực sự nổi giận, đứa con trai này tuy rằng nghịch ngợm, nhưng rất khéo miệng, luôn khiến bà vui vẻ, bà cũng rất cưng chiều đứa nhỏ này, hiện giờ nó đang nói bà tránh ra sao? 
“Mẹ, con nói, mẹ ra trước đi.” Anh lặp lại một câu, vẫn đờ đẫn và cứng ngắc như cũ. 
“Cái tên tiểu thử thối này!” Khương Vãn Ngư đứng giữa cửa phòng, cầm lấy cổ tay anh. 
“Mẹ! Con bảo mẹ ra ngoài đi!” Giọng nói anh đột nhiên cao hẳn lên, vẫn là khuôn mặt vô cảm, ánh mắt chưa từng chuyển động……. 
Khương Vãn Ngư chưa từng thấy con trai như thế. 
Tiêu Y Đình trời sinh tính tình nghịch ngợm, lúc nhỏ khi bị Tiêu Thành Hưng mắng thì kêu la thảm thiết đi cáo ông nội, hoặc quật cường không chịu cắn chặt hàm răng, hay khi ở trước mặt bà khoe mẽ làm nũng, thậm chí, khi nó bực bội có thể cùng cha nó lớn tiếng tranh cãi vài ba câu, cũng không phải chưa bao giờ ăn nói thô lỗ vô lễ……….. 
Nhưng là, chưa từng có bộ dạng như bây giờ……….. 
Nghiêm túc, trấn tĩnh, cố chấp, nhẫn nại………… 
Loại biểu cảm này, bà mới chỉ thấy trên người Tiêu Thành Hưng, đólà khi có người chạm đến điểm tột cùng của ông ấy…………. 
Mà bà cũng hiểu rất rõ, những lúc như thế là Tiêu Thành Hưng đã 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646804/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.