Editor: Tinh Di
Nặng quá………
Diệp Thanh Hòa bị cả người anh đè nặng, sức nặng khiến bả vai cô gần như không còn cảm giác, quan trọng nhất là, tư thế này của anh, cằm đang dựa lên đỉnh đầu cô, hô hấp của anh rất nóng…rất nóng…hơi thở nồng nặc mùi rượu phủ kín đầu và cổ cô………
Giữa mùa hoa quế đang nồng hương, nồng nàn trong không khí, lại thêm hơi thở nặng nề phía trên, thật khiến cô hô hấp khó khăn…….
“Anh hai………….. anh nặng quá, ép em tới không thở nổi…….” Dừng dưới một gốc cây hoa quế, cô nâng anh lên một chút, thử giúp anh tự đi.
Nhưng mà, dựng mãi anh vẫn không thể nào đứng vững, may có gốc cây hoa quế làm trụ đỡ, anh dựa cả cơ thể nặng nề vào thân cây.
Đúng lúc có một cơn gió thổi qua, kéo theo một tầng hoa quế rơi xuống, trông như một trận tuyết màu vàng, dưới ánh đèn đường càng thêm sáng loá, trông anh như một thứ trang sức của trời đất, vô cùng sa hoa và quý giá……..
Đúng là cảnh đẹp nhất cô từng thấy trong đời.
Một vài bông hoa đậu lại trên người anh, có bả vai, chóp mũi; toả hương thơm ngào ngạt, xua đi không ít mùi rượu khó chịu kia.
Đoá hoa, say rượu mùa thu, thiếu niên.
Hoa, dừng lại ở đó một lúc, trượt xuống, đến cuối cùng vẫn là vỡ vụn……
Cô đứng đối diện anh, nhẹ nhàng đưa tay phủ bông hoa trên chóp mũi anh. Cô vừa chạm vào, anh liền nhíu mày, trong vô thức gọi một tiếng: “Em gái……..”
“Anh hai, em đây, để anh đưa anh về.” Ánh mắt của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646799/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.