Không có ai chú ý tới việc cô đã đến.
Người anh hùng chiến thắng đang được đám đông vây quanh chuẩn bị lên đường trở về nhà, anh vừa mặc áo khoác vừa nói chuyện với bạn học chung quanh, hình như còn chưa phát hiện ra, một người học sinh như mình còn thiếu một trang bị —— đó chính là chiếc cặp sách.
Diệp Thanh Hòa vẫn vác trên vai hai chiếc cặp sách nặng trịch, yên lặng đi theo phía sau đoàn người, cùng bọn họ đi ra cổng trường.
Ra khỏi cổng, mỗi người rẽ một hướng, bạn bè ở bên cạnh anh đã ít đi rất nhiều, Tô Chỉ San cũng vẫn không rời, dưới ánh trời chiều, gương mặt phiếm hồng khả ái, vừa nói với cười đùa với anh.
Chợt, bước chân của anh dừng lại, tiếng cười nói cũng im bặt.
Cô quay đầu đi, lướt qua bọn họ, chỉ nhìn về phía trước.
Chỉ thấy phía trước cách tầm ba mét có một cô gái mặc đồng phục học sinh đang đứng nhìn về phía này.
Cô gái kia nhìn thấy anh liền tươi cười rạng rỡ chạy vội tới, gọi: "Tiêu Y Đình!"
Lúc này cô không nhìn thấy sắc mặt của anh như thế nào, chỉ nghe thấy giọng nói của anh cực kỳ lạnh lùng: "Có chuyện gì sao?"
Cô gái kia ước chừng chưa chịu lạnh nhạt như vậy bao giờ, hoặc là không ngờ thái độ của anh lại như vậy, vui sướng liền tắt lịm, vẻ mặt trở nên kinh ngạc, nhìn những người chung quanh anh một lát, rồi nhỏ giọng nói: "Tiêu Y Đình, em có thể nói chuyện riêng với anh không?"
"Không thể!", anh lạnh nhạt cự tuyệt dứt khoát.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646711/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.