Đối với Diệp Thanh Hòa, Giang Chi Vĩnh luôn có lòng hiếu kỳ mãnh liệt, vì vậy liền mượn danh ban cán sự lớp để tra sơ yếu lý lịch của cô. Cậu phát hiện phần cha mẹ đều điền giống như của Tiêu Y Đình, về ngày sinh nhật, cũng chỉ viết tháng, nhỏ hơn cậu một tuổi.
Trước mắt cậu một lần nữa lại hiện ra ánh mắt xa cách của Diệp Thanh Hòa, trái tim không hiểu sao liền sinh ra một ý nghĩ, nhất định phải tặng cho cô một phần quà sinh nhật, muốn mang lại cho cô chút ấm áp bất kể cô có tiếp nhận hay không.
Đang suy nghĩ nên tặng quà gì cho cô thì ở trong đầu cậu liền lướt qua hình ảnh những miếng ngọc đeo trên cánh tay trắng nõn mềm mại của cô, trong lúc bất chợt liền cảm thấy, cũng chỉ có ngọc mới xứng được với một cô gái như vậy, đơn thuần ấm áp, quý mà không hoa mĩ.
Chỉ là, cô gái như cô, nhất định không thích đeo đồ trang sức, mà học sinh cũng không thích hợp đeo đồ trang sức, chỉ có con dấu là thích hợp nhất, khắc lên tên của cô, quả thật rất có ý nghĩa.
Vì vậy, chẳng những còn đi mua ngọc, mà còn bắt đầu nghiêm túc học điêu khắc, khi tên của cô ở dưới tay cậu một lần so với một lần đẹp mắt hơn thì mới thấy hài lòng.
Cậu biết, chữ mình khắc vẫn còn hơi thô, nếu không phải hôm nay đã là ngày cuối cùng của tháng này, thì cậu nhất định sẽ có nhiều thời gian luyện tập ngày càng hoàn mỹ......
Việc Diệp Thanh Hòa chần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-phuc-hac-qua-nguy-hiem/646710/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.