Joe rất buồn bực, đồng thời cũng có chút được sủng ái mà lo sợ. Lấy tính cách của Cố Yến, hắn rất ít khi đột nhiên yêu cầu với một người bạn, cho nên việc “thương lượng một chút” này quá khó được. 
“Cậu chờ một chút!” Joe tạm ngừng động tác tay, “Cậu chờ một chút rồi hẵng mở miệng, trước hết để cho tôi ghi nhớ giờ khắc này, cậu lại muốn cùng tôi thương lượng, cái này quá hiếm thấy, để tôi tiêu hóa đã.” 
Cố Yến: “…” 
Bệnh thần kinh… 
Hắn thò đầu xuYên qua cửa kính xe nhìn thấy mặt Kha Cẩn, mặc dù Kha Cẩn đang xuất thần, có thể căn bản không thấy được hắn, hắn vẫn toét miệng cười một tiếng. Lúc này mới kéo Cố Yến qua một bên, “Tốt lắm, tôi đã chuẩn bị xong rồi, nói xem chuyện gì có thể khiến cậu mở miệng vậy?” 
“Tôi dẫn thêm một người nữa.” Cố Yến nói. 
Joe nháy mắt một cái, mắt hắn là màu xanh, nhạt hơn so với rất nhiều người, màu sắc vừa tinh khiết vừa đẹp, kết hợp với vẻ mặt hắn thì có chút đần. 
Nói chính xác là cứ mọc ra trên mặt hắn là nhất định sẽ đần. 
“Cậu nói gì cơ? Dẫn thêm một người?” Joe có chút mờ mịt, “Tội phạm bị truy nã? Chính khách tranh luận? Hay là người có bối cảnh kinh thiên gì? Hay là kẻ địch gì đó của tôi?” 
“…Mỗi ngày cậu đều nghĩ linh tinh cái gì vậy?” Mặt Cố Yến không chút thay đổi nói, “Chỉ là một thực tập sinh thôi.” 
“Chỉ dẫn một thực tập mà cậu phải trịnh trọng thương lượng với tôi làm gì?” Joe lại trừng mắt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-hang-nhat/956917/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.