Qua một tuần sức khoẻ của anh cũng đã khoẻ hoàn toàn nhưng cô vẫn nhất quyết muốn anh ở lại viện thêm một ngày nữa. Cũng bởi vậy mà một đống những công việc chất thành chồng phải mang đến căn phòng bệnh bé xíu cho anh làm. Cô thì vẫn loay hoay với việc thích nghi môi trường mới ở Giản thị nên chỉ tối mới có thể đến thăm anh.
" Cốc, cốc, cốc. "
- Vào đi.
" Cạch. "
Cửa phòng bệnh mở ra, một người đàn ông trong bộ đồ đen bước vào. Hắn ta cao lớn, đội mũ và bịt kín mặt chỉ để lộ đôi mắt phượng khép hờ ẩn chứa nhiều những tâm tư khó có thể đoán được. Anh không quay ra nhìn cũng biết đó là ai, bàn tay thoăn thoắt lướt trên mặt phím.
- Sao rồi, đã xử lý xong ả chưa?
Người đàn ông áo đen kia kính cẩn đi đến cúi đầu chào rồi lấy ra một sấp ảnh đưa cho anh. Bên trong ảnh là Kiều Lệ Yến bị giam lỏng trong một căn phòng, trên người là đầy những vết thương chằng chịt còn quần áo thì rách đến đáng thương. Chẳng biết ả đã qua tay biết bao nhiêu tên đàn ông nhưng nhìn qua tình trạng hiện giờ thì có vẻ đã hoàn toàn mất đi ý thức.
- Phải cho cô ta nếm đủ những gì cô ta đã làm với Tiểu Y. Cậu về trước đi, tối nay tôi sẽ đích thân đến.
Người đàn ông kia không nói gì chỉ lặng lẽ gật đầu rồi đi ra bên ngoài. Lúc này anh mới nhìn qua những bức ảnh của Kiều Lệ Yến, cô ta loã lồ nằm trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-bi-an-cua-so-thieu/1846958/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.