Một bóng dáng quen thuộc bước ra từ trong tối. Đôi mắt hổ phách nhìn bàn tay đang ôm lấy cơ thể cô rồi lại nhìn cô đang nép vào trong người hắn. Cơ thể nhỏ đang run lên vì lạnh cũng vì những vết thương đang ứa máu còn chưa khô, đau rát đến khó chịu. Cô khó khăn lắm mới lấy lại được nhịp thở đều đều để nép vào lòng ngực hắn, cơ thể yếu ớt còn chưa ấm lên lại gặp khí lạnh từ anh đang bước dần đến.
- Tiểu Y...
Giọng anh trầm ổn nhưng lại như đang ở dưới địa ngục lạnh lẽo đến đáng sợ. Cô giật mình quay lại nhìn anh, ánh mắt va vào màu hổ phách đang thu cô lại trong lòng. Cô nhìn mình rồi mới chợt nhận thức được sự tình trước mắt, Duệ Y nhanh chóng ra hiệu cho Dịch Khải Liêm buông mình xuống rồi dùng áo khoác của hắn để che đi những nơi đang loã lồ trước mắt.
- Kì, anh nghe em nói...
Giọng cô yếu ớt, khàn đục, nơi cổ họng đau rát đến khó tả. Cô không muốn anh lại hiểu lầm mình một lần nữa, không muốn để cả hai lại rơi vào tình cảnh khó xử. Nhưng trái ngược lại với những gì cô đã nghĩ, anh không phát tiết cũng không nổi giận mà chỉ nhẹ nhàng bước đến bên cạnh cô cởi bỏ áo khoác ngoài rồi khoác lên cho cô.
- Anh xin lỗi... xin lỗi vì đến trễ...
Anh vòng tay qua ôm cô vào lòng rồi gục đầu xuống vai cô. Nhìn những vết thương đang rỉ máu trên cơ thể nhỏ bé anh lại không kìm được lòng chỉ muốn một tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-bi-an-cua-so-thieu/1846955/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.