Chiếc xe nhanh chóng di chuyển đến điểm hẹn của cô và hắn. Đó là một sườn đê trải dài cỏ xanh mướt với những bông hoa dại đang vươn lên trong gió. Cô ngồi ở một góc khuất, nơi mà trước đây cô hay ngồi để chờ hắn. Mở điện thoại ra bất giác cô lại nhớ đến anh, nhớ đến hình ảnh anh vội vã lao đi tìm cô khi không thấy cô ở trong tầm mắt nữa.
" Xin lỗi, Chính Kì, xin lỗi anh. Sau khi trở về em sẽ giải thích mọi chuyện. "
Cô ấn một dãy số quen thuộc rồi gọi đi. Đầu dây bên kia mãi cũng không trả lời để lại một tiếng bíp dài trong vô vọng. Cô thất thần nhìn vào màn hình điện thoại rồi buông thõng tay cuộn tròn người lại rồi nhìn về phía dòng sông đang gợn một chút lăn tăn. Mãi một lúc lâu sau chuông điện thoại của cô mới reo kéo cô về với thực tại.
- Khải Liêm.
Giọng cô yếu ớt trôi theo gió gọi tên người bên kia đầu dây.
- Xin lỗi, khi nãy tớ đang họp không thể nghe điện của cậu được.
Hắn vội vàng xin lỗi như một thói quen cưng chiều cô. Đối với hắn cô có cảm giác nuối tiếc cũng có một chút tội lỗi. Cô không xứng nhận được tình cảm của hắn nhưng lại vô tình gieo có hắn cái chữ duyên mong manh. Đến cả việc hắn hẹn cô mười ngày trước mà cô chẳng đến hắn cũng lập tức bỏ qua khi nghe thấy giọng cô qua điện thoại.
- Tớ đến rồi, cậu ra đi.
Chỉ cần một câu nói như vậy hắn cũng nhanh chóng thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luat-su-bi-an-cua-so-thieu/1846943/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.