Song, đối với nhân vật “Từ Tử Du” này, Tề Vũ Hiên lại gần như không có một chút ý niệm nào, y không có khả năng nhanh như vậy mà đã đòi nhận mình đối với hắn thực lòng nhất kiến chung tình. Cũng phải nói thêm, bối cảnh của thế giới này là thời cổ đại, tuy đúng là ở một triều đại hoàn toàn hư cấu, nhưng về vấn đề tình cảm, lại tân tiến hơn xã hội hiện đại mà bảo thủ rất nhiều, bằng không, Tề Vũ Hiên cũng chẳng có khả năng vì cùng tên tiểu tiện thụ quan hệ xác thịt, liền một lòng một dạ đem hắn đối đãi như ái nhân, thậm chí đến tận cùng còn vì hắn mà hy sinh cả tính mạng.
Về những loại sự tình liên quan đến luyến ái như thế này, quá nhiên là vẫn không thể nóng vội, Từ Tử Du ở trong lòng âm thầm chặc lưỡi tự trách mình, cũng chỉ tại y đã quá mức hưng phấn sau khi xuyên thư tới nơi đây, bằng không đã chẳng phạm phải loại sai lầm như thế.
Ân…… Nếu mẹ mà biết được y vì có ý đồ cưỡng hôn con nhà người ta mà bị đá bay, nàng nhất định sẽ cười đến không khép nổi miệng mất, nói mới nhớ…… Y đã biến mất cũng được ba ngày rồi, mẹ nếu không liên lạc được với y, hẳn lại sẽ tìm đến cái lão thầy đồng ngày trước đi?
Từ Tử Du khe khẽ thở dài, khi ấy cái lão thầy đồng đó lảm nhà lảm nhảm cái gì mà anh trai y đã bị tống sang thế giới khác để tìm kiếm nhân duyên đích thực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ve-phuong-phap-cua-do-nam-phu-huu-hieu-nhat/3421378/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.