Sự thật là, biểu hiện hôm nay của Từ Tử Du khiến hắn thực kinh ngạc, hẳn đối phương cũng không biết, nhưng hắn vốn đã có ấn tượng về vị Từ đại phu này. Từng có một lần hắn ra ngoài nhận lệnh, thụ thương trở về, lúc ấy người giúp hắn trị thương cũng chính là Từ đại phu, chỉ khác rằng, Từ đại phu của ngày hôm ấy vừa chăm sóc vết thương của hắn vừa run lên cầm cập, hắn thậm chí không khỏi hoài nghi liệu đối phương có sắp bị hắn dọa sợ đến ngất đi hay không.
Từ Tử Du của ngày hôm nay thực khác rất xa Từ Tử Du trong ấn tượng của hắn, tuy nói rằng trải qua một lần tử nạn sẽ khiến tính cách của con người ta thay đổi rất nhiều, nhưng một biến đổi chấn động đến nhường này……
“Người đâu! Đi tìm Ngô Quân sư đến đây.”
“Vâng!” Thị vệ canh cửa đáp lời.
Chỉ trong thoáng chốc, Ngô Quân sư đã xốc bạt doanh trướng đi vào. Nếu Từ Tử Du vẫn còn lưu lại, hẳn sẽ ngay lập tức nhận ra người này chính là vị nam tử anh tuấn trong nhóm phó tướng đến họp vừa nãy.
“Thế nào? Vị tiểu đại phu kia đã bị ngươi dọa chạy rồi sao?” Ngô Đoan quét mắt nhìn quanh, không thấy bóng dáng vị Từ đại phu nọ, nhịn không được mà mở miệng chọc ngoáy.
Tề Vũ Hiên cùng Ngô Đoan quen biết đã lâu, đã thấu hiểu bản chất thật của nhau, tính cách ưa cà khịa của đối phương hắn đã sớm phát hiện, dĩ nhiên sẽ không vì một câu nói đùa mà nổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-ve-phuong-phap-cua-do-nam-phu-huu-hieu-nhat/3421373/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.