Tính luôn thời gian chậm trễ khi lên đường, Tạ Nguyên Gia ở bên ngoài hết mười ngày mới trở về cung, Thuần Vu Nhã dẫn theo đoàn người đứng ngoài cung nghênh đón y, y đứng trước cổng cung nhìn một lúc, mới nhấc chân đi theo Thuần Vu Nhã vào trong.
"Hoàng Thượng rời cung mấy ngày nay, trong cung không xảy ra chuyện gì lớn." Thuần Vu Nhã chậm rãi đi bên cạnh báo cáo lại tình hình mấy ngày nay cho Tạ Nguyên Gia, vẫn dịu dàng như cũ, "Chuyến đi chơi lần này của Hoàng Thượng thế nào?"
"Rất thú vị." Tạ Nguyên Gia gật đầu nói, "Sau này nếu có cơ hội, lão sư cũng đi theo đi."
Thuần Vu Nhã nhẹ giọng mỉm cười, "Đó là nếu như có cơ hội."
Tạ Nguyên Gia lại trở về nhịp sống thường nhật, thượng triều phê duyệt tấu chương đi học, cuộc sống lại trở về như lúc ban đầu. Nghe nói y hồi triều, Tạ Nguyên Lam liền dẫn theo Tạ Phong Nghi tới bái phỏng, Tạ Phong Nghi tỏ vẻ vô cùng hâm mộ đối với chuyến du ngoạn lần này của y, mấy đứa nhỏ thường thích chạy khắp trời nam đất bắc, nhưng cơ thể của Tạ Nguyên Lam lại không đủ tốt để rời xa nhà, bé chỉ có thể bị nhốt trong Thần Vương phủ nhỏ bé.
Sau khi Tạ Nguyên Gia biết được, liền rất đồng tình với đứa nhỏ này, thầm nghĩ nếu sau này còn có cơ hội ra khỏi cửa, đến lúc đó xem thử có thể mang bé đi theo không, Hoàng huynh chắc không từ chối đâu ha?
"Hoàng Thượng chớ có chiều hư nó." Tạ Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/luan-phao-hoi-lam-sao-tro-thanh-doan-sung/3361467/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.